Cô gái và chiếc khăn cầu vồng.
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Cô gái và chiếc khăn cầu vồng.
Thật ra, tôi cũng không biết tên của em là gì, và em thật sự bao nhiêu tuổi. Nhưng tôi cứ mặc định gọi em là Len và nghĩ rằng em kém tuổi tôi. Cái tên Len nảy ra một cách tình cờ. Hôm ấy, em quàng một chiếc khăn len to sụ với màu của cầu vồng, bước đi thảnh thơi… Em chờ đợi chuyến xe của mình một cách bình thản, đôi mắt lơ đãng nhìn xung quanh, như thể em chẳng có việc gì phải vội trong ngày hôm ấy. Trong một ngày gió mùa, bầu trời xám xịt, sự xuất hiện đầy tươi vui và “màu sắc” của em tác động trực tiếp đến thị giác của những người xung quanh và cả tôi. Từ thị giác, đi thẳng đến trái tim!
Tôi hiểu rằng, từ hôm đó những thước phim chậm chạp và vốn không có điểm nhấn của tôi sẽ có“nhân vật chính”…
Tôi có thể nhìn Len vào mỗi buổi sáng, khoảng 15 phút khi em đợi chuyến xe buýt của mình. Tôi thích nhìn khuôn mặt bầu bĩnh và trắng trẻo của em. Tôi thích cái dáng đứng thả lỏng một cách tự nhiên nhưng rất có sức thu hút của em. Tôi thích cái cách em tự cười một mình. Và tôi yêu những chiếc khăn của em…
Tôi tự hỏi em có bao nhiêu chiếc khăn trong bộ sưu tập của mình. Bởimỗi ngày em đều quàng một chiếc khác nhau. Có chiếc bằng len, có chiếc bằng vải, có chiếc bằng voan… Có chiếc ấm áp, xù xì, có chiếc nhè nhẹ tung bay… Có chiếc màu sắc rực rỡ, có chiếc hết sức giản đơn… Có chiếc cá tính, trẻ trung và có chiếc thật sự rất thanh nhã… Dù là chiếc khăn nào thì nó cũng rất đẹp và phối hợp một cách hoàn hảo với những trang phục của em.
Không chỉ ngắm nhìn, tôi còn tô vẽ cho mình một hình ảnh của Len: Em xinh thế này chắc hẳn có nhiều “cái đuôi” theo đuổi, nhưng chắc chắn em chưa có người yêu, nếu không em sẽ chẳng phải tự bắt xe buýt đến trường vào buổi sáng. Em là người rất nguyên tắc và đúng giờ, vì em luôn xuất hiện ở bến xe buýt lúc 6h30. Em là người vui vẻ và lạc quan, vì tôi chưa bao giờ cảm thấy sắc mặt của em khó chịu hay cau có, dù thời tiết hôm ấy có tồi tệ như thế nào và chiếc xe buýt em đợi có đến muộn như thế nào. Em cũng là người rất có khiếu thẩm mỹ nữa, nhìn những bộ trang phục và những chiếc khăn em quàng cũng đủ hiểu…
Tôi đã biết về sự tồn tại của Len được 97 ngày. Tôi cũng nghĩ về em nhiều lần, nhưng chưa bao giờ đủ tự tin để xuất hiện trước mặt em. Tôi nghĩ tôi sẽ chờ đợi cho đến khi tôi thấy đủ, đủ để có thề tiến về phía em bắt chuyện thay vì chỉ biết ngắm nhìn.
Trong những giờ học dài lê thê, những lúc thảnh thơi và rảnh rỗi, tôi hay ngồi và tưởng tượng ra cuộc nói chuyện đầu tiên của tôi và em…
Đó là một ngày cuối Đông, nắng không nhiều, nhưng bầu trời đã thôi u ám và xám xịt… Tôi sẽ dậy sớm, mặc một bộ trang phục khiến tôi thoải mái nhất. Khi em xuất hiện, tôi sẽ tiến thật nhanh về phía em. Tôi sẽ nhìn em một cách chăm chú, nhưng không hề khiếm nhã và…
nguồn: sưu tầm
Tôi hiểu rằng, từ hôm đó những thước phim chậm chạp và vốn không có điểm nhấn của tôi sẽ có“nhân vật chính”…
Tôi có thể nhìn Len vào mỗi buổi sáng, khoảng 15 phút khi em đợi chuyến xe buýt của mình. Tôi thích nhìn khuôn mặt bầu bĩnh và trắng trẻo của em. Tôi thích cái dáng đứng thả lỏng một cách tự nhiên nhưng rất có sức thu hút của em. Tôi thích cái cách em tự cười một mình. Và tôi yêu những chiếc khăn của em…
Tôi tự hỏi em có bao nhiêu chiếc khăn trong bộ sưu tập của mình. Bởimỗi ngày em đều quàng một chiếc khác nhau. Có chiếc bằng len, có chiếc bằng vải, có chiếc bằng voan… Có chiếc ấm áp, xù xì, có chiếc nhè nhẹ tung bay… Có chiếc màu sắc rực rỡ, có chiếc hết sức giản đơn… Có chiếc cá tính, trẻ trung và có chiếc thật sự rất thanh nhã… Dù là chiếc khăn nào thì nó cũng rất đẹp và phối hợp một cách hoàn hảo với những trang phục của em.
Không chỉ ngắm nhìn, tôi còn tô vẽ cho mình một hình ảnh của Len: Em xinh thế này chắc hẳn có nhiều “cái đuôi” theo đuổi, nhưng chắc chắn em chưa có người yêu, nếu không em sẽ chẳng phải tự bắt xe buýt đến trường vào buổi sáng. Em là người rất nguyên tắc và đúng giờ, vì em luôn xuất hiện ở bến xe buýt lúc 6h30. Em là người vui vẻ và lạc quan, vì tôi chưa bao giờ cảm thấy sắc mặt của em khó chịu hay cau có, dù thời tiết hôm ấy có tồi tệ như thế nào và chiếc xe buýt em đợi có đến muộn như thế nào. Em cũng là người rất có khiếu thẩm mỹ nữa, nhìn những bộ trang phục và những chiếc khăn em quàng cũng đủ hiểu…
Tôi đã biết về sự tồn tại của Len được 97 ngày. Tôi cũng nghĩ về em nhiều lần, nhưng chưa bao giờ đủ tự tin để xuất hiện trước mặt em. Tôi nghĩ tôi sẽ chờ đợi cho đến khi tôi thấy đủ, đủ để có thề tiến về phía em bắt chuyện thay vì chỉ biết ngắm nhìn.
Trong những giờ học dài lê thê, những lúc thảnh thơi và rảnh rỗi, tôi hay ngồi và tưởng tượng ra cuộc nói chuyện đầu tiên của tôi và em…
Đó là một ngày cuối Đông, nắng không nhiều, nhưng bầu trời đã thôi u ám và xám xịt… Tôi sẽ dậy sớm, mặc một bộ trang phục khiến tôi thoải mái nhất. Khi em xuất hiện, tôi sẽ tiến thật nhanh về phía em. Tôi sẽ nhìn em một cách chăm chú, nhưng không hề khiếm nhã và…
nguồn: sưu tầm
cái nhiếp- Siêu Nhân Tiểu Học
- Tổng số bài gửi : 48
Registration date : 21/09/2013
Similar topics
» Cô gái và chiếc khăn cầu vồng.
» Cô bé quàng khăn đỏ new
» Tân cô bé khăn đỏ ^^!
» Chiếc vòng đá
» Bác Đồ chiểu
» Cô bé quàng khăn đỏ new
» Tân cô bé khăn đỏ ^^!
» Chiếc vòng đá
» Bác Đồ chiểu
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Sat May 23, 2015 5:08 pm by cái nhiếp
» Khoảng cách mong manh
Sat May 16, 2015 5:15 pm by cái nhiếp
» Yêu xa, rất cần một tin nhắn …
Wed May 06, 2015 5:11 pm by cái nhiếp
» Nụ cười của mẹ
Mon Apr 20, 2015 5:01 pm by cái nhiếp
» Đời còn nhiều nắng gió con à!
Sat Apr 11, 2015 5:08 pm by cái nhiếp
» Hãy cứ khóc nếu em thấy tuyệt vọng
Wed Mar 25, 2015 4:59 pm by cái nhiếp
» [Truyện ngắn ] LÒNG ÁI QUỐC
Fri Mar 13, 2015 4:46 pm by cái nhiếp
» [Truyện ngắn ] LÒNG ÁI QUỐC
Thu Mar 12, 2015 5:11 pm by cái nhiếp
» Nếu bên bạn là một cô gái mạnh mẽ
Wed Mar 04, 2015 4:42 pm by cái nhiếp
» Tôi không quan tâm
Fri Feb 06, 2015 1:55 pm by cái nhiếp
» Bạn có nghèo không ?
Sat Jan 31, 2015 4:15 pm by cái nhiếp
» Sức mạnh của lời nói
Fri Jan 23, 2015 5:13 pm by cái nhiếp
» Lời cha khuyên con
Tue Jan 20, 2015 4:58 pm by cái nhiếp
» Bài học từ hoa hồng kiêu hãnh
Sat Jan 10, 2015 5:07 pm by cái nhiếp
» Nghe cha dạy con gái
Sat Jan 03, 2015 3:45 pm by cái nhiếp
» Những khát vọng của đời mình
Mon Dec 29, 2014 2:25 pm by cái nhiếp
» Truyện ngắn Ước Mơ Lớn
Sat Dec 20, 2014 11:52 am by cái nhiếp
» Người cha đưa cơm hộp
Mon Dec 15, 2014 5:14 pm by cái nhiếp
» Chiếc bình rỗng và hai tách cà phê
Thu Dec 11, 2014 3:44 pm by cái nhiếp
» Xin thầy hãy dạy cho con tôi
Sat Dec 06, 2014 4:31 pm by cái nhiếp
» Câu Chuyện chiếc cần câu và giỏ cá
Wed Dec 03, 2014 1:45 pm by cái nhiếp
» Truyện ngắn Lòng khoan dung
Mon Dec 01, 2014 4:53 pm by cái nhiếp
» Cô gái và chiếc khăn cầu vồng.
Wed Nov 26, 2014 3:23 pm by cái nhiếp
» Cô gái và chiếc khăn cầu vồng.
Tue Nov 25, 2014 3:56 pm by cái nhiếp
» Giấy chứng nhận con người
Wed Nov 19, 2014 4:40 pm by cái nhiếp
» 1h đồng hồ của người cha
Thu Nov 13, 2014 5:03 pm by cái nhiếp
» Chắc ai đó sẽ về thôi !!!
Mon Nov 10, 2014 3:56 pm by cái nhiếp
» Lý do để không từ bỏ cuộc sống
Thu Nov 06, 2014 4:30 pm by cái nhiếp
» Những món quà vô giá
Fri Oct 31, 2014 5:20 pm by cái nhiếp
» Bao nhiêu tiền bạc cũng không mua nổi được một ngày
Sat Oct 25, 2014 4:50 pm by cái nhiếp